Sương Anh

CƠN MƯA & TÌNH YÊU

Mưa về phố thị giăng buồn
Còn ta cứ mãi sầu tuôn đêm ngày
Cuộc dời dâu bể lá lay
Nào ai có biết có hay tình sầu
Mưa rơi nước chảy về đâu?
Từng dòng lệ đổ vì đâu...hỡi người?
Mưa nhiều cây cỏ kém tươi
Sầu tình làm ướt hồn tôi mất rồi
Tiếng mưa vọng khúc đơn côi
Trong tim nghèn nghẹn bởi lời chia ly
Người đi, ta lỡ xuân thì
Tình rong rêu phủ lối đi mịt mù
Xuân đang...Hạ sẽ...và Thu...
Lời xưa hưá hẹn...bay vù mất tăm
Ngồi đây thương nhớ xa xăm
Bóng chim tăm cá, biết tầm nơi đâu?!
Tình như nắng vội tắt mau
Mây mang mưa tới giăng sầu hồn ta
Nhớ người từng giọt lệ sa
Rơi trên phiến đá, âm ba muộn phiền
Mưa ơi...mưa nưã...triền miên
Cho trôi giọt nhớ về miền vô ưu
Tim ta cũng xoá vết lưu
Không thèm thương nhớ, sầu ưu não lòng

Được bạn: co don đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "CƠN MƯA & TÌNH YÊU"